Tuesday, November 23, 2010

The Use of Mapping in Literature Review

by Andy Coverdale
PhD Research Student, School of Education, University of Nottingham
http://sites.google.com/site/andycoverdale/home


1. Introduction 

1.1 The Literature Review 

Literature review is a systematic method for identifying, evaluating and interpreting the work of researchers, scholars and practitioners in a chosen field (Fink, 1998). More specifically, Hart (1998; 13) describes how conducting a literature review requires: 

"The selection of available documents (both published and unpublished) on the topic, which contain information, ideas, data and evidence written from a particular standpoint to fulfil certain aims or express certain views on the nature of the topic and how it is to be investigated, and the effective evaluation of these documents in relation to the research being proposed" 

Boote and Beile (2005) suggest “a thorough, sophisticated review of literature is even more important in education research, with its messy, complex problems, than in most other fields and disciplines.” 

Students are often overwhelmed by the vast amount of information that they encounter and have difficulty in identifying and organizing the information in the context of their research (Alias & Suradi, 2001). Carnot (2006) suggests experts in their field develop richer knowledge structures, not only in terms of declarative knowledge, but also the interconnections between that knowledge. 

1.2 Mapping 

Mapping is one of a number of key strategies commonly presented in guides for the doctoral research student in conducting literature reviews (for example, Hart, 1998; Kamler & Thomson, 2006; Machi & McEvoy, 2008). Hart (1998; 162) suggests “mapping the ideas, arguments and concepts from a body of literature is an important part of the review of literature.” 

It is the established method for externalizing knowledge and thinking processes. Mapping is variously described as a ‘graphic blueprint’ (Heinrich, 2001), a ‘diagrammatic representation’ (Hart, 1998), and a ‘geographical metaphor’ (Kamler and Thomson, 2006) of the research field. Maps provide ‘tangible evidence’ of a student’s understanding and interpretation of the research domain which can be shared with both peers and supervisors (Kamler & Thomson, 2006). 

The shift to another modality helps students create ‘patterns’ in the research field to ‘see things’ that may be otherwise hidden, identifying ‘gaps’ in the research field and ‘boundaries’ to topics under investigation. This can be fundamental in helping students identify potential original areas of study and the parameters to their study (Heinrich, 2001; Kamler & Thomson, 2006; Machi & McEvoy, 2008). 

2. The Mapping Process 

2.1 Approaches to Mapping 

Hart (1998) stresses mapping is not only an organisational tool but a reflexive one. This requires students understanding the mapping process itself and, as various mapping forms and processes can be employed, students need to make explicit their mapping methodology. 

Hart distinguishes between declarative knowledge demonstrated by identifying key concepts, ideas and methods, and procedural knowledge demonstrated through the classifying of those key concepts and forming links or relationships between them. Kamler and Thomson (2006) describe the use of mapping in workshops and advocate joint construction of maps with supervisors: 

“As preparation for making a visual map, we ask doctoral researchers to talk about their difficulties in selecting and categorizing bodies of research” (Kamler & Thomson, 2006; 47). 

They reconceptualise the literature review as a ‘field of knowledge production’ which describes bodies of research and a constructive element which is productive and ongoing. Therefore, their approach emphasises the identity of, and relationships between, different bodies of scholarship from disparate areas, which can be mapped theoretically, methodologically or substansively. 

Machi and McEvoy (2008; 50) present two mapping approaches; mapping by core ideas or ‘descriptors’, developed from keywords in research topics, and mapping by author, which identifies key experts in the field and may incorporate the use of quotations and the referencing and citing of others (see citation mapping). These maps can be subdivided by categorisation processes based on theories, definitions or chronology, and cross referencing can be employed between two types of mapping. 

Heinrich (2001) advises students to use mind maps as a process of deduction, mapping specific to general concepts (resulting in an upright triangle shape), or a process of induction, mapping general to specific concepts (resulting in an inverted triangle shape). 

Kamler and Thomson (2006) emphasise the positional aspect of mapping, in which the learner seeks to identify where she ‘fits’ within the field. They describe one student who adopted a ‘dinner party metaphor’ to visualise her epistemological position in relation to scholars in her field. Maps based on a single article will inevitable adopt the argument process of the author’s perspective. [Rolf: It could represent the map creator’s critical perspective of the article] 

2.2 Types of Mapping 

The literature indicates an inconsistent range of mapping approaches, types and notations. Hart (1998) describes several: 

  • Feature Map: Argumental structures developed from summary record sheets
  • Subject Tree Map: Summative maps showing the development of topic into sub-themes to any number of levels
  • Content Map: Linear structure of organisation of content through hierarchical classification
  • Taxonomic Map: Classification through standardised taxonomies
  • Concept Map: Linking concepts and processes enables declarative to procedural knowledge. With an underlying principle of cause and effect and problem solving, concept maps can show the relationship between theory and practice.
Rhetorical Mapping
The use of rhetoric – communication to argue, influence or persuade – is particularly important in social policy and the political sciences, and may be adopted as a linking strategy (Hart, 1998, Heinrich, 2001). Hart (1998) describes a range of rhetorical devices that can be used to present a case, including ethos, metaphor, trope and irony. 

Citation Mapping
Citation mapping is an established research process to specifically establish links between authors through the citation of their papers. Traditional manual citation indexes (Hart, 1998) have become largely superseded by automated databases allowing visual mapping methods (for example, ISI Web of Science). Citation mapping across a topic area can be effective in identifying the frequency of authors and specific papers but does this necessarily indicate key works in the field? Whilst citation mapping may help establish the position of an author’s viewpoint, perspective and epistemology in relation to peers in her field, a broad academic repertoire may result in a diffused and incoherent distribution. 

2.3 Mapping Inconsistencies 

By comparing the literature with the author’s analysis of maps from PhD students, a set of mapping ‘inconsistencies’ can be established: 

Inconsistent Notations

  • Types of mapping notation; i.e. concept, mind mapping etc.
  • Non-mapping diagrammatic representations e.g. process charts, timelines etc.
  • In addition, software / programmes present inconsistent variations or interpretations of mapping models
Inconsistent Platforms

  • Hand-drawn and computer-mediated mapping
  • Within the latter, inconsistencies also within the software / programme used (which may or not be influences by a specific mapping notation or type)
Inconsistent Points of View 

  • Point of view of the mapping author, or that of an external expert (such as in the mapping of a specific paper or book)
  • The use of multi-perspectives within the same map
Inconsistent Representation 

  • Representation of specific types of nodes or links e.g. concepts, authors, papers, questions, Weblinks etc.
3 Mapping Issues 

3.1 Relationship with Writing 

Machi and McEvoy (2008; 50) suggest maps are “excellent tools for developing the composition outline of the literature review document,” though, as Alias & Suradi (2008; p.4) point out, “a concept map that looks structurally good may not produce a good literature review.” In his study, Carnot (2006) observed that concept map construction operated at a much lower level of detail than the writing process required. 

Kamler and Thomson (2006) describe the concept of ‘verbal mapping’, suggesting the mapping process (or rather the process of describing it) can influence formal written composition, evidenced in terms like ‘key players,’ ‘overlaps,’ ‘intersects,’ and ‘parallels.’ 

3.2 Mapping Complexity 

Research dissertations conducted in Carnot’s (2006) study demanded large-scale and complex domains, sub-domains and interconnections. Sub-domain concept maps were developed to explore key ideas, concepts, theories and authors as described in individual research articles, especially those with comprehensive literature reviews. ‘Overall’ (or ‘top-level’) concept maps were developed to organize the main themes of the dissertations through identifying major issues and research categories from the sub-domain maps and their interrelationships. 

Malaysian educational Masters students in Alias and Suradi’s (2008) study utilised a similar hierarchy with their ‘spoke type’ maps. Whilst 98% of the students chose to use mapping to synthesize information from multiple sources (i.e. forming the literature review), only 27% of those also used mapping to summarise individual sources (e.g. academic papers), the majority preferring to use traditional summary tables. This indicates a preference towards mapping at a ‘meta-level,’ in which large themes, concepts and perspectives are explored. 

Carnot (2006) explains how easily maps became “large and complex to the point that they could not be easily read,” In some cases, more attention was (wrongly) paid to the location of concepts on maps than the links between them. Students in Alias and Suradi’s (2008) study tended not to exceed a maximum of three levels. As both these studies utilised computer-aided mapping programmes, one could suggest that technology enables a greater depth of hierarchical classification, but that the resultant greater complexity is problematic. [Rolf: Why?] 

3.3 Mapping Skills and Learning Styles 

Studies indicate prior experience of mapping can be a major influence (for example, Alias and Suradi, 2008), and mapping continues to be contentiously associated with preferable learning styles (e.g. visual-spatial and analytical-mathematical), specific academic disciplines (such as the natural sciences), and learning needs such as dyslexia (Budd, 2004; Laight, 2004; Romer, 2007). 

4. Developing Mapping 

4.1 Dynamic Properties of Mapping 

Mapping processes described in the literature are it would seem, commonly perceived by students as one or a series of static constructions; learning artefacts that are created to help establish the structure and early development of literature reviews. Yet Kamler and Thomson (2006; 49) stress that “mapping strategies can be used at various points of candidature, recursively, as doctoral researchers progress and revise their understanding.” Machi and McEvoy (2008) concur, recommending students continue to develop maps throughout the literature review process, using them as “guideposts in refining the research topic” (p.50). Carnot (2006) reminds us that maps are not always ‘fully developed,’ yet they allow the student to re-enter projects more effectively by providing external records of previous and ongoing work (Carnot, 2006). 

4.2 Computer-Aided Mapping 

Whilst many of the mapping processes described in the guides to literature review are applicable to traditional hand-drawn methods, the use of computer-mediated mapping tools is acknowledged and encouraged. 

The affordances provided by the increasing development and use of mapping technologies are evident in the way maps are potentially constructed, stored, presented, edited and shared. Mapping programmes standardise notation (the mapping method or process). The use of colours and shapes are most commonly used as a primary method of categorising sets of nodes (for example, nodes that represent an idea, a question, an author or a resource) (Heinrich, 2001). 

Carnot (2006) describes how mapping software provides “a way to develop reusable sets of resources, and the potential to link to and to organize online and other resources.” This facilitates the construction of ‘knowledge models,’ which Cañas, Hill and Lott (2003) define as “sets of concept maps and associated resources about a particular domain of knowledge.” 

References 

Alias, M. & Suradi, Z. (2008). Concept Mapping: A Tool for Creating a Literature Review. Concept Mapping: Connecting Educators: The Second International Conference on Concept Mapping. Tallinn & Helsinki. 

Boote, D. and Beile, P. (2005). Scholars before researchers: on the centrality of the dissertation literature review in research preparation. Educational Researcher, 34(6) 3-15. 

Budd, J. W. (2004) Mind Maps as Classroom Exercises. Journal of Economic Education. Winter, pp.35-46. 

Carnot, M. J. (2006). Using Concept Maps to Organize Information for Large Scale Literature Reviews and Technical Reports: Two Case Studies. Concept Maps: Theory, Methodology, Technology: The Second International Conference on Concept Mapping. San José, 

Czuchry, M. and Dansereau, D. (1996). “Node-link mapping as an alternative to traditional writing assignments in undergraduate psychology courses.” Teaching of Psychology 23(2): 91-96. 

Fink, A. (1998). Conducting literature research reviews: from paper to the internet. Thousand Oaks, CA: Sage 

Giombini, L. (2004). From thought to conceptual maps: CmapTools as a writing system, In Proceedings of the First International Conference on Concept Mapping. A. J. Cañas, J. D. Novak, F. M. González, Eds., Pamplona, Spain, 2004. 

Hart, C. (1998). Doing a Literature Review: Releasing the Social Science Research Imagination. London: Sage. 

Heinrich, K. T. (2001). Mind-mapping: A successful technique for organizing a literature review. Nurse Author & Editor. Spring. 

Kamler, B. & Thomson, P. (2006). Helping Doctoral Students Write: Pedagogies for Doctoral Supervision. London: Routledge. 

Laight, D. W. (2004). Attitudes to concept maps as a teaching/learning activity in undergraduate health professional education: influence of preferred learning style. Medical Teacher, 26, pp.229-233. 

Machi, L. A. & McEvoy, B. T. (2008). The Literature Review: Six Steps to Success. Thousand Oaks: Corwin Press. 

Novak, J. D., & Gowin, D. B. (1984). Learning How to Learn. New York: Cambridge University Press. 

Romer, W. (2007) Graphical Organising Software as a Tool for Improving Essay Planning. TechDis and Higher Education Academy.http://www.hca.heacademy.ac.uk/resources/reports/archaeology/WR_Archaeology_Inspiration.pdf

Windows Live Movie Maker

- quickly turn your photos and videos into polished movies
- add special effects, transitions, sound, and captions 




This is a useful tool for researchers to blur participant faces on video footage


http://explore.live.com/windows-live-movie-maker?os=other

New word: 'Tech-savvy'

tech-savvy (adj)(informal) Proficient in the use of technology, especially computers.
1996: The Tofflers have also recruited as executive partners TV producer Al Burton and the tech-savvy film producer and entrepreneur Jeff Apple. — Krantz, Michael, “Cashing In On Tomorrow”, Time 148 (4), July 15, 1996, ISSN 0040-781X

from: http://en.wiktionary.org/wiki/tech-savvy

Monday, November 1, 2010

Are you being compromised? Challenges of cyber communication in the 21st century.



Information and Communications Technology (ICT) is an integral part of our daily lives. The growth in electronic communication and social media is nothing short of astounding. If Facebook were a country, it would now be the world's third largest. Google is such a common term in language use that in 2006 it was added to the Oxford Dictionary.

We use ICT to stay in contact, to obtain information, to conduct business and for financial and banking services. Companies are increasingly aware of the need to be connected online with customers. Government and business are also taking advantage of the opportunities for economic development that exist through increased use of information technology.

However, the rapid growth and development of ICT is matched by the rise of issues around cyber security. The complex issues around e-crime, internet fraud and scams and cyber-bullying present key challenges for all ICT users.

This public lecture presented by two experts in the area of cyber security, Detective Senior Sergeant Barry Blundell and Professor Jill Slay will challenge our thinking about how ICT impacts law enforcement, and how research is playing a pivotal role in enhancing security in today's cyber communication.

by UniSA

Sunday, October 31, 2010

Chú hề của bệnh nhi ung thư

TT - Hôm nay tại TP.HCM khai hội hoa hướng dương “Vì bệnh nhi ung thư” lần 3. Ba năm qua, nhiều tấm lòng mở ra giúp các em xoa dịu nỗi đau, trong đó có chú hề Siđô - một nhân vật được các em yêu quý trong chương trình “Ước mơ của Thúy”.


Chú hề Siđô Lê Văn Hải chơi với các bệnh nhi ung thư tại Bệnh viện Ung bướu TP.HCM  - Ảnh: THUẬN THẮNG
Các bé trong bệnh viện rất thích được đùa giỡn với chú hề Siđô. Chỉ cần thấy bóng dáng bộ đồ thùng thình, mái tóc giả sặc sỡ, cặp kính không tròng to tướng của chú hề xuất hiện là các em reo vang, ùa ra khỏi phòng bệnh ôm vai bá cổ, có bé đòi bằng được chú hề bế trên tay.
Hề Siđô tổ chức sinh nhật cho các bệnh nhi - Ảnh: TỐ OANH
Tuổi thơ không trọn vẹn
Siđô sinh ra trong một mái nhà bất hạnh ở miền Trung. Từ nhỏ Siđô không biết mặt cha. Mẹ bị bại liệt chỉ ở một chỗ. Siđô kể: “Việc mẹ mang thai mình làm gia đình nhà ngoại bị mất thể diện nên bị hắt hủi. Người vú nuôi của mẹ đã đi ăn xin để cưu mang hai mẹ con”. Rồi người vú già qua đời khi Siđô mới 5 tuổi.
Một lần nằm ngủ ở lề đường, một gia đình thương tình đã nhận Siđô về nhà nuôi và giao nhiệm vụ hứng nước, hầu quạt cho ông cụ chủ. Lớn thêm tuổi nữa, Siđô được giao thêm việc giao đồ vắt sổ, được cho đi học. Mỗi ngày gia đình chủ nhà cho Siđô cơm đem về cho mẹ. Năm lên 7 tuổi, một lần đi giao đồ vắt sổ, Siđô mê xem phim nên về trễ, bị chủ nhà la rầy và Siđô đã trốn đi.
Tuổi thơ của Siđô tiếp tục là những tháng ngày đi bán trà đá, bắp rang, bánh kẹo, mía ghim... Anh đã tự mưu sinh trên đường phố để nuôi mẹ và đến trường ở Đà Nẵng. Học xong lớp 8, Siđô vào Sài Gòn, ngày làm việc cho một hãng sơn, tối đến lớp học bổ túc văn hóa và tranh thủ tham gia công tác Đoàn tại phường 1, quận Tân Bình. Siđô trưởng thành dần trong công tác thanh niên, anh đảm nhiệm vai trò bí thư đoàn phường.
Tuổi thơ đầy cơ cực nên anh có rất nhiều tình cảm với các bé thiếu nhi có hoàn cảnh đặc biệt. Vốn có máu văn nghệ, Siđô đã cùng đoàn phường lập ra đội rối để đi biểu diễn phục vụ thiếu nhi có hoàn cảnh khó khăn. Có lần đội rối diễn ở sân khấu công viên văn hóa Đầm Sen bị trục trặc MC, Siđô đã trổ tài MC hoạt náo, sau đó được nhận vào làm việc tại Đầm Sen. Từ đó, anh trở thành MC sân khấu thiếu nhi hóm hỉnh, dễ mến. Tám năm trước anh được chương trình Vườn âm nhạc Đài truyền hình TP.HCM mời vào vai hề Siđô. Khán giả thiếu nhi yêu mến anh hề Siđô từ đó.
Ở đâu hề Siđô đến, ở đó các em quên bệnh tật - Ảnh: Thuận THẮNG
Đem nụ cười cho bệnh nhi
Chẳng ai nhớ tên anh hề
Diễn viên hề Siđô tên thật là Lê Văn Hải, 38 tuổi, là một trong những tình nguyện viên đầu tiên gắn bó với chương trình “Ước mơ của Thúy” giúp bệnh nhi ung thư ngay từ những ngày mới thành lập. Ở nhiệm vụ người dẫn chương trình hài hước đem lại nụ cười vui, suốt ba năm qua dù bận đi diễn ở đâu anh cũng đều xếp lịch ưu tiên cho các bé bệnh nhi. Ít hôm anh lại ôm quà đồ chơi vào bệnh viện: “Cái ôtô này là của cu Tí phòng 8 mong ước, búp bê này là của bé Lan phòng 5...”. Còn các bé và phụ huynh chẳng ai nhớ đến tên khai sinh của anh, mọi người gọi anh là hề Siđô trìu mến.
Bước vào thế giới bệnh nhi ung thư ở bệnh viện, anh thấy niềm yêu thương trìu mến dâng trào. Siđô nhớ: “Làm MC đêm trung thu lung linh năm 2007 trong Bệnh viện Ung bướu, lần đầu tiên tôi gặp “đóa hướng dương” Lê Thanh Thúy và các bệnh nhi đáng yêu. Hình ảnh Thúy đang mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo, bị tháo mất một chân nhưng nụ cười tươi đầy lạc quan khiến mình xúc động mạnh. Từ đêm ấy tôi dặn lòng phải làm sao mang thật nhiều nụ cười đến với các bé, át đi những đớn đau của bệnh tật”.
Hành trình cùng con chiến đấu với căn bệnh ung thư khiến nhiều cha mẹ mệt nhoài, đối diện với biết bao áp lực về tinh thần, về tài chính, về sự ra đi của con nên không cha mẹ nào còn tâm trí nghĩ đến sinh nhật của con trẻ. Hề Siđô đã nảy ý tưởng: nên tổ chức chúc mừng sinh nhật các bé hằng tháng trong bệnh viện.
Ý tưởng được triển khai ngay vào tháng 1-2008. Sinh nhật đầu tiên diễn ra trong niềm vui đầy háo hức trẻ con và nước mắt xúc động của cha mẹ, tình nguyện viên. Mỗi lần tổ chức sinh nhật, hề Siđô đều chăm chút nội dung, kết nối mạnh thường quân tặng các bé thật nhiều quà mừng tuổi mới, tiết mục biểu diễn xiếc ảo thuật trẻ con mê tít. Siđô không bao giờ quên thắp những ngọn nến cho các bé sớm ra đi, không đợi kịp sinh nhật mình.
Hoạt động chúc mừng sinh nhật được nhân rộng ra các bệnh viện có chương trình “Ước mơ của Thúy” hoạt động tại TP.HCM và Hà Nội.
Nước mắt anh hề
Một buổi chiều thứ tư, anh hề Siđô vào Bệnh viện Ung bướu để tổ chức sinh nhật cho các bệnh nhi. Khi ngang qua phòng siêu âm, gặp một bé trai thể trạng rất yếu đang ngồi chờ khám, anh nựng bé nhưng bé không nhìn lại, anh nghĩ rằng chắc do bé đang mệt.
Kết thúc buổi sinh nhật hôm đó có một tình nguyện viên thông tin: “Bé Thành phòng 8 hôm nay sinh nhật 13 tuổi, nhưng bệnh nặng không qua phòng sinh hoạt chung thắp nến mừng tuổi mới được. Bé mong được anh hề đến phòng thăm bé”. Siđô bất ngờ, đó chính là bé trai mà anh mới nựng.
Nhận quà sinh nhật từ tay anh hề, cậu bé nhăn mặt đau nhưng cố nhoẻn cười: “Con cảm ơn ông hờ (hề - giọng Phú Yên). Ông hờ ơi! Con có một ước nguyện mà không biết có được không...”. Siđô nghĩ rằng chắc bé ước một món đồ chơi gì đó vì anh cũng hay mua đồ chơi tặng các bệnh nhi nên khuyến khích cậu bé nói. “Ông hờ ơi! Con ước chi mai mốt khỏe mạnh thì được ông hờ làm cha nuôi của con”. Anh thấy lòng mình quặn thắt, nghẹn lời: “Mình đâu cần chi đến lúc con khỏe, ngay bây giờ cũng được!”...
Bệnh Thành đã trở nặng rất nhiều, em đau đớn. Tối nào đi diễn về, Siđô cũng vào bệnh viện chơi với Thành đến khuya. Thành thỏ thẻ: “Có cha nuôi đến con vui lắm, không còn thấy đau nữa”. Còn Siđô thì nước mắt chảy ngược vào lòng. Tết 2009, Siđô tiễn Thành về quê ăn tết, hẹn sau rằm tháng giêng sẽ ra nhà thăm Thành. Nhưng đã không kịp... Thành ra đi chỉ cách rằm vài ngày, trong khi lịch diễn tết của Siđô dày đặc. Sau tết, chúng tôi cùng Siđô đi thăm Thành. Thấy anh cứ lặng yên thật lâu trước ngôi mộ còn mới...
“Ước mơ của Thúy cũng chính là ước mơ của mình, làm được gì xoa dịu nỗi đau cho các bé mình sẽ cố gắng làm” - Siđô tâm sự. Vậy nên tiếng reo vang, tiếng cười của trẻ thơ cứ vang lên suốt trong bệnh viện mỗi khi Siđô xuất hiện.

Thursday, October 28, 2010

"Đạo văn trong hoạt động khoa học"


Tác giả: Nguyễn Văn Tuấn
---

Đạo văn [1] được định nghĩa là sử dụng ý tưởng hay câu văn của người khác một cách không thích hợp (tức không ghi rõ nguồn gốc), đặc biệt là việc trình bày những ý tưởng và từ ngữ của người khác trước các diễn đàn khoa học và công cộng như là ý tưởng và từ ngữ của chính mình.  Ở đây, “Ý tưởng và từ ngữ của người khác” có nghĩa là: sử dụng công trình hay tác phẩm của người khác, lấy ý tưởng của người khác, sao chép nguyên bản từ ngữ của người khác mà không ghi nguồn, sử dụng cấu trúc và cách lí giải của người khác mà không ghi nhận họ, và lấy những thông tin chuyên ngành mà không đề rõ nguồn gốc. 

Trong vài thập niên gần đây, một hình thức đạo văn khác xuất hiện được giới khoa học đặt tên là tự đạo văn (self plariagism).  Tự đạo văn có nghĩa là tác giả công bố một bài báo khoa học như là một công trình nghiên cứu mới, nhưng thực chất là “xào nấu” dữ liệu của nghiên cứu cũ của mình đã từng công bố trước đây [2].  Trong môi trường cạnh tranh gay gắt giữa các nhà khoa học để được đề bạt và thu hút tài trợ cho nghiên cứu, nạn tự đạo văn đang đặt ra nhiều vấn đề đau đầu cho các nhà tài trợ và hội đồng khoa bảng xét duyện đơn đề bạt.
Trong cuốn sách Words for the Taking: The Hunt for a Plagiarist (Nhà xuất bản W W Norton & Co, 1997), tác giả Neil Bowers (là một nhà thơ) mô tả chi tiết những trường hợp vặn vẹo số liệu và “đạo số” (thay vì đạo văn) trong các công trình nghiên cứu danh tiếng. 
Đạo văn hay tự đạo văn hay đạo số liệu được xem là một hành vi gian lận nghiêm trọng, một hành động không thể chấp nhận được trong hoạt động khoa học, vì nó làm giàm uy tín của khoa học và làm tổn hại đến sự liêm chính và khách quan của nghiên cứu khoa học.  Chẳng hạn như công trình nghiên cứu về thương vong trong cuộc chiến Iraq được công bố trên Tập san New England Journal of Medicine (tập san y học số một trên thế giới) vào ngày 24/10/2002 bị rút lại vì tác giả đã giả tạo số liệu và đạo văn [3]. Trong y học, hệ quả của đạo văn đôi khi rất nghiêm trọng đến tính mạng của bệnh nhân.  Nhận thức được sự nghiêm trọng của vấn đề, cộng đồng khoa học còn lập riêng một tập san có tên là Plagiary, chuyên nghiên cứu về đạo văn các trường hợp đạo văn (www.plagiary.org).
Chưa ai biết qui mô của nạn đạo văn trong khoa học như thế nào, nhưng một vài nghiên cứu gần đây cho thấy tình trạng này khá phổ biến.  Theo tập san Nature, trong một số ngành khoa học, nạn đạo văn (kể cả tự đạo văn) có thể lên đến 20% trong các bài báo đã công bố [2].  Hai tác giả Schein và Paladugu truy tìm 660 bài báo đã công bố trên 3 tập san hàng đầu trong ngành phẫu thuật và phát hiện khoảng 12% bài báo có cấu trúc giống nhau, 3% sử dụng từ ngữ hoàn toàn giống nhau, và khoảng 8% sử dụng từ ngữ rất giống nhau.  Hai tác giả còn phát hiện khoảng 14% các công trình nghiên cứu này thuộc vào loại “tự đạo văn” hay “tự đạo số liệu” [4].
PLAGIARISM.jpg
            Rất nhiều trường hợp đạo văn được kết cục một cách bi thảm, và trong nhiều trường hợp sự nghiệp của thủ phạm đều tiêu tan.  Cách đây trên 20 năm, một vụ đạo văn làm tốn khá nhiều giấy mực của báo chí của Úc, vì thủ phạm là một giáo sư cấp cao thuộc Đại học La Trobe (Úc).  Giáo sư Ron Wild là một nhà xã hội học, tác giả của nhiều cuốn sách và công trình khoa học, một nhân vật thuộc vào hàng “cây đa cây đề” trong chuyên ngành.  Năm 1985 ông xuất bản một cuốn sách thuộc nhập môn xã hội học (“An Introduction to Sociological Perspectives”, Nhà xuất bản Allen & Unwin).  Chỉ vài tuần sau khi xuất bản, nhiều nghiên cứu sinh của chính ông và các giáo sư khác phát hiện rằng có rất nhiều đoạn văn trong sách được lấy từ các bài báo khoa học của các tác giả khác nhưng ông không hề ghi nguồn hay ghi chú rõ ràng.  Nhà xuất bản Allen & Unwin quyết định thu hồi cuốn sách, Đại học La Trobe mở cuộc điều tra và bắt buộc ông phải từ chức [5]. 
            Ở Mĩ, các trường hợp đạo văn đều được công bố và điều tra nghiêm túc [6].  Năm 2004, một trường hợp đạo văn gây sự chú ý trong giới khoa bảng vì thủ phạm là một giáo sư thuộc một trường đại học danh giá nhất thế giới: Đại học Harvard. Sultan là một giáo sư miễn dịch học tại trường y thuộc Đại học Harvard đạo văn từ 4 bài báo của các nhà khoa học khác, và bị phát hiện khi bài báo của ông được bình duyệt.  Sau khi điều tra, ông bị cấm làm phản biện và bình duyệt (reviewer) các báo cáo khoa học trong vòng 3 năm. Tất nhiên, sự việc cũng gây ảnh hưởng đến sự nghiệp của ông.  Một trường hợp gần đây nhất cũng làm xôn xao dư luận báo chí vì sự việc lại xảy ra tại Đại học Harvard.  Kaavya Viswanathan là một sinh viên gốc Ấn Độ, 19 tuổi, có tài viết văn, và được xem là một ngôi sao đang lên với đầy triển vọng qua cuốn tiểu thuyết “How Opal Mehta Got Kissed, Got Wild, and Got a Life”.  Nhưng ngay sau khi xuất bản, người ta phát hiện cuốn tiểu thuyết có nhiều đoạn “trùng hợp” hay lấy từ hai cuốn tiểu thuyết “Sloppy Firsts” (in năm 2001) cuốn “Second Helpings” (in năm 2003) của Nhà văn Megan F. McCafferty.  Hệ quả là cô nhà văn trẻ tuổi này mất một hợp đồng 500.000 USD với một nhà xuất bản khác, và không cần phải nói thêm, sự nghiệp viết văn của cô coi như chấm dứt. 
            Cũng có trường hợp kẻ đạo văn nổi tiếng hơn và giàu hơn sau những dư luận công chúng.  Chẳng hạn như trường hợp Dan Brown, một tiểu thuyết gia nổi tiếng với cuốn “Da Vinci Code” cũng bị dư luận lên án vì ông có hành vi đạo văn.  Dan Brown không lấy câu chữ từ người khác, nhưng một số ý tưởng và kết cấu của cuốn tiểu thuyết Da Vinci Code trùng hợp với cuốn “'Holy Blood, Holy Grail” của Michael Baigent, Richard Leigh và Henry Lincoln, một cuốn sách thuộc vào hạng “best seller” vào thập niên 1980.  Sau khi ra hầu tòa về vụ này, Dan Brown có vẻ không hề hấn gì mà còn nổi tiếng hơn trước!
            Còn ở nước ta trong mấy năm gần đây, nạn đạo văn cũng được giới báo chí nhắc đến khá nhiều lần, nhưng phần lớn các trường hợp này thường xảy ra trong lĩnh vực văn học [7].  Trong nghiên cứu khoa học, nạn đạo văn có liên quan đến những giảng viên và giáo sư cũng được nhiều nghiên cứu sinh đồn đại qua lại, nhưng chưa có bằng chứng hiển nhiên.  Tuy nhiên, một trường hợp đạo văn gần đây làm chấn động giới nghiên cứu khoa học Việt Nam, nhất là trong cộng đồng “cư dân” mạng.  Trường hợp này khá hi hữu vì sự đạo văn cực kì trắng trợn và … thô.  Năm 2000, hai tác giả nguyên là nghiên cứu sinh Việt Nam tại Nhật và một tác giả người Nhật công bố bài báo có tựa đề là “Ship’s optimal autopilot with a multivariate auto-regressive eXogenous model” trong hội nghị về ứng dụng tối ưu hóa tại Nga.  Đến năm 2004 bài báo đó được xuất hiện trong một hội nghị cũng về ứng dụng tối ưu hóa tại Nhật nhưng với một tựa đề na ná “An optimal ship autopilot using a multivariate auto-regressive exogenous model” với 10 tác giả từ Việt Nam!  Điều khó tin là 99% câu chữ, 100% các số liệu, thậm chí hình ảnh con tàu Shioji Maru trong bài báo năm 2004 lấy nguyên vẹn từ bài báo năm 2000 [8].  Thật ra, trường hợp này đã vượt ra ngoài định nghĩa của đạo văn một mức.  Có thể nói đây là một “scientific hijack” – tức là chiếm đoạt công trình khoa học.  Khi tác giả bài báo gốc liên lạc với các tác giả bài báo năm 2004 để tìm hiểu thêm nguyên do và lời giải thích, thì sự việc rơi vào im lặng.
Những trường hợp đạo văn phát hiện tại các trường đại học hay trung tâm nghiên cứu nước ngoài đều được giải quyết triệt để.  Ở Mĩ có cơ quan Office of Research Integrity (ORI, tạm dịch: Nha liêm chính trong nghiên cứu) chuyên điều tra và giải quyết các vấn đề đạo văn và vi phạm khoa học.  Ở nước ta hình như Nhà nước vẫn chưa có một chính sách để giải quyết các trường hợp đạo văn hay vi phạm đạo đức khoa học.  Tuy nhiên, kinh nghiệm từ nước ngoài cung cấp cho chúng ta một số bài học về cách thức giải quyết vấn đề cho các trường đại học ở nước ta.
Thứ nhất, Bộ khoa học và Công nghệ cần phải có một đơn vị để đối phó và xử lí với các trường hợp gian lận trong khoa học.  Trong mỗi trường đại học hay viện nghiên cứu cần phải có một ủy ban đạo đức khoa học (mà tiếng Anh hay gọi là Ethics Committee) để giải quyết bất cứ tố cáo nào liên quan đến các hành vi liên quan đến những sai lầm, ngụy tạo, gian trá và đạo văn trong khoa học.  Theo kinh nghiệm từ nước ngoài, ủy ban này bao gồm các nhà khoa học từ nhiều ngành chuyên môn khác nhau và một số nhà khoa học từ các trường đại học bạn.  Điều quan trọng là ủy ban đạo đức khoa học phải độc lập với ban lãnh đạo trường đại học. 
Thứ hai, cần phải lập tức giải quyết vấn đề, không chần chờ.  Khi một trường hợp gian lận khoa học xảy ra, ủy ban đạo đức khoa học cần phải hành động ngay, tức là mở cuộc điều tra, lắng nghe ý kiến của tất cả các thành phần liên quan đến vấn đề, và giải quyết nhanh chóng.  Không nên chờ hay kéo dài thời gian mà hậu quả là cả người tố cáo lẫn người bị tố cáo đều bị tổn hại uy tín, và trường cũng bị mang tai tiếng.  Do đó, cần phải dứt khoát giải quyết vấn đề càng nhanh càng tốt để tất cả mọi bên có thể tiếp tục công việc của mình. 
Thứ ba, cần phải dạy cho học sinh, sinh viên phân biệt được đâu là đạo văn, và đâu là trích dẫn.  Có nhiều trường hợp đạo văn xảy ra ở sinh viên Á châu, khi được hỏi thì họ thường nói là vì họ kính trọng tác giả nên mới trích dẫn!  Đó là một cách biện minh không thể chấp nhận được.  Do đó, chúng ta cần phải thêm vào phần đạo đức khoa học trong chương trình đào tạo sinh viên và nghiên cứu sinh.  Thật ra, ngay cả học sinh tiểu học và trung học cũng phải được dạy rằng mượn ý tưởng và từ ngữ của người khác thì phải ghi rõ hay xin ghi ơn (acknowledgement), không có chuyện “xỏ nhầm giầy” được.
Một yếu tố căn bản, bao quát để giải quyết tận gốc nạn đạo văn, hay rõ hơn là “đạo” tri thức ở nước ta, là cần cải tổ từ hệ thống giáo dục: từ cấp trên, đến tư liệu giảng dạy, đến hình thức giảng dạy ngay từ bậc tiểu học. Ví dụ, đại đa số, nếu không nói là tất cả sách giáo khoa giảng dạy ở Việt nam không hề có một tài liệu tham khảo nào, nhưng có nhóm tác giả.  Không thể nói tri thức trong mỗi cuốn sách giáo khoa đó là tài sản trí tuệ của nhóm tác giả soạn sách được, và nếu không có trích dẫn tài liệu tham khảo, đó chính là đạo văn.  Cách thức giảng dạy ở Việt nam trong nhiều năm qua vẫn chưa có thay đổi theo cách “thầy đọc, trò chép”, đây là một hình thức hướng dẫn đạo văn vô tình.  Khi trò trả bài hoặc làm bài thi mà không viết đúng ý thầy hoặc nguyên văn lời thầy giảng, thì bài thi không đạt; ngược lại để đạt tức là đạo văn!  Đạo văn cần phải được coi là một chuyên đề giảng dạy chính thức trong các trường học, mức độ nâng dần theo bậc học; nó được coi như là một bài học đạo đức chống lại hành vi ăn cắp, mà ở đây là ăn cắp ý tưởng, ăn cắp tri thức.  Hành vi này cũng được xử lí không khác gì ăn cắp vật chất.
Phải nói dứt khoát rằng bất cứ hình thức đạo văn nào cũng có thể xem là một tội phạm và cơ quan sẽ dứt khoát không dung túng.  Trung thực và liêm chính là những đặc tính số một trong nghiên cứu khoa học, và công bố bài báo khoa học cũng như giảng dạy là raisons d'être, là lí do để tồn tại của nhà khoa học.  Hơn 20 năm về trước, Al Gore, lúc đó còn là một thượng nghị sĩ (và sau này là phó tổng thống Mĩ) chủ trì một cuộc điều trần về gian lận trong khoa học, nhận xét: “Nền tảng của nghiên cứu khoa học dựa vào sự tín nhiệm của quần chúng và liêm chính trong hoạt động khoa học.”  Câu phát biểu này có tính phổ quát, và có thể thích hợp cho bất cứ hoạt động nghiên cứu khoa học tại bất cứ nước nào, kể cả ở nước ta. 
Chú thích:

[1] Tiếng Anh tương đương với khái niệm đạo văn là plariagism, và chữ này xuất phát từ chữ Latin plagiarius có nghĩa là kẻ bắt cóc.
[2] Xã luận trên Tập san Nature. Taking on the cheats.  Nature 18 May 2005.
[3] George A, Ricaurete. Retraction. Science 2003;302:1479.
[4] Schein M, Paladugu R. Redundant surgical publications: tip of the iceberg? Surgery 2001 Jun;129(6):655-61.
[5] Jane Howard, 'Dr. Ronald Wild takes college job in far northwest', Australian, 16 July 1986, p. 13; Anthony MacAdam, 'The professor is accused of cribbing', Bulletin, 1 October 1985, pp. 32-33.
[6] Price AR. Cases of plagiarism handled by the United States Office of Research Integrity 1992-2005. Plagiary Volume 1, Number 1:1-11.www.plagiary.org
[7]  Có thể xem bài “Sưu tầm, kế thừa và... đạo văn” của Nguyễn Hòa trên báo An ninh Thế giới do báo net Tin tức Online in lại vào ngày 3/5/2007.  Có thể xem thêm bài “Nạn đạo văn: Sự xuống cấp của đạo đức trí thức” trên báo Tuổi Trẻ 20/3/2004.
[8]  Bài báo công bố vào năm 2004 trong kỉ yếu của hội nghị lần thứ 8 của IEEE Advanced Motion Control (Kawasaki, Nhật) có tựa đề là “An optimal ship autopilot using a multivariate auto-regressive exogenous model”, còn bài báo gốc công bố trong hội nghị về Control Applications of Optimization (CAO2000), St Petersburg, Russia, có tựa đề là  “Ship’s optimal autopilot with a multivariate auto-regressive eXogenous model”. 

Bài báo gốc năm 2000
Bài báo năm 2004
Abstract: This paper presents a new application of the linear quadratic gaussian (LQG) control algorithm linked to the recursive least squares (RLS) algorithm applied to a multivariate auto-regressive exogenous (MARX) model of ship to construct an autopilot for steering ship. Simulation performed for training ship is described. As a first step of designing a tracking system, the optimal autopilot with the MARX model was used to keep and change the ship’s course during full-scale experiment aboard the training ship. It has been found that the autopilot has robustness and good performance for steering ship. Copyright © 2000 IFAC.

Keywords: estimation and identification, ship steering dynamics, quadratic optimal control, control design.
Abstract: Linear quadratic gaussian (LQG) control algorithm linked to recursive least squares (RLS) algorithm has been applied to a multivariate auto-regressive exogenous (MARX) model of ship to construct an autopilot for steering ship. It has been found from computer simulation and full-scale experiments aboard the training ship that the autopilot is robustness and has good features in both course keeping and course changing. 

Keywords: estimation and identification, quadratic optimal control, control design, ship steering dynamics.
Table 1. Statistical values of estimated paramaters

Para    Mean     Max      Min      Final
a1     -1.0078  -0.9970  -1.0171  -1.0078
a2     -0.0019  -0.0017  -0.0776  -0.0121
a3     -0.0303   0.0365  -0.0044   0.0318
b0     -0.0533  -0.0256  -0.7091  -0.0443

Table 1. Statistical values of estimated paramaters

Parameters Mean   Max      Min      Final
a1     -1.0078  -0.9970  -1.0171  -1.0078
a2     -0.0019  -0.0017  -0.0776  -0.0121
a3     -0.0303   0.0365  -0.0044   0.0318
b0     -0.0533  -0.0256  -0.7091  -0.0443

Hình con tàu Shioji Maru trong bài báo gốc
Hình con tàu Shioji Maru trong bài báo năm 2004



YKHOANET 24/05/2008